Bài viết của Gillessen A, Herrmann WA, Kemper M, Morath H, Mann K.
Khái quát:
Nhiều loại thuốc có tác dụng không mong muốn gây độc cho gan. Tác dụng của silymarin đối với chức năng gan và tổn thương gan được đánh giá trong nghiên cứu không can thiệp khi thực hiện trên những bệnh nhân có men gan tăng cao
Phương pháp tiến hành:
Đối tượng: Bệnh nhân có nồng độ aminotransferase tăng cao do thuốc
Tiến hành: điều trị silymarin (Legalon forte) trong 2 đến 3 tháng, dữ liệu ghi nhận trong 4 tháng.
Thời điểm: Lúc bắt đầu tiến hành nghiên cứu, sau 2 tháng và sau 4 tháng
Các thông số được ghi nhận: alanine transaminase (ALT), aspartate transaminase (AST), γ-glutamyltransferase (GGT),alkaline pphosphatase (ALP), tổng số bilirubin, sự liên hệ của màu da với gan, nước tiểu đổi màu, mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng liên quan đến tổn thương gan
Kết quả:
Tổng số 190 bệnh nhân (53,2% nam, tuổi trung bình 60,0 tuổi [trong khoảng 19-81]) từ 48 trung tâm đã tham gia vào nghiên cứu không can thiệp. Trong số các thuốc có khả năng gây độc cho gan, thuốc giảm đau / thuốc chống viêm được sử dụng thường xuyên nhất (45,8%). Những loại thuốc này đã được sử dụng trong khoảng thời gian trung bình là 2,8 năm (khoảng 0,0-26,1). Lúc ban đầu, tất cả các bệnh nhân đều có mức ALT, AST hoặc GGT tăng cao. Những triệu chứng nghiêm trọng nhất liên quan đến gan là mệt mỏi, đầy hơi, khó chịu ở bụng trên, lờ đờ và kêu ca về đau khớp. Những triệu chứng này phổ biến ở hơn 62% bệnh nhân. 88,7% bệnh nhân bị ảnh hưởng chất lượng cuộc sống.
Các thông số men gan giảm đáng kể đã được ghi nhận (p <0,001), dẫn đến cải thiện rõ rệt các triệu chứng liên quan đến gan và tăng chất lượng cuộc sống sau 2 tháng. Tỷ lệ bệnh nhân có men gan trong phạm vi bình thường tăng đáng kể trong vòng 4 tháng.
Không xem xét thấy có phản ứng bất lợi của Silymarin.
Kết luận:
Silymarin là một lựa chọn điều trị an toàn và hiệu quả cho bệnh nhân bị men gan cao. Sau 2 tháng điều trị cải thiện hiệu quả các triệu chứng liên quan đến gan và chất lượng cuộc sống.